Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Đừng ví ta với sự chung chung của số đông.Dù những kinh nghiệm đó rất dễ tìm với một cảm quan chịu khó rung động.Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút.Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó.Đó là lúc mà trí tưởng tưởng phải lén lút sinh đẻ nơi xó tối của tiềm thức.Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc.Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được.Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú.