Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt.Tớ không biết và tớ cũng biết.Nhưng như thế chưa đủ.Như một thứ bạn bè cho xôm tụ.Giọng mẹ bắt đầu ướt.Dù gần đây, mỗi tuần tôi chỉ đến giảng đường một hai buổi nhưng cứ ngồi vô nghĩa với những cơn đau thể xác ở đó không khác một trò hành xác.Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên.Phá bỏ sự hủy diệt sự thật.Cái bệnh thơ nó loạn lắm.Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị.
