Cảm giác như không thể lành lại được.Thằng này ăn mặc phong phanh.Và lại thấy quyển sách bị xé.Còn nếu tôi lỡ chết thì tôi vẫn cười như bất cứ cái chết cho ra chết nào khác trên thế gian đang hồi sinh này.Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá.Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức.Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét.Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được.Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ.Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.