Nguyên một hôm bà đưng đốt xi trên ngọn đèn cầy thì áo bỗng bắt lửa.Thiệt vô lý! Viết văn đâu mà dễ dàng như vậy? Phải có tài truyền tư tưởng và cảm xúc của mình cho độc giả và muốn thế, không cần có nhiều dụng ngữ, mà phải có tư tưởng, kinh nghiệm, quyết tín và nhiệt huyết.Nhưng cháu nằng nặc đòi cho kỳ được.Có khi ông dùng nha phiến cho dễ ngủ.Tôi hiểu thế và tôi khốn khổ lắm.Tôi ngồi trên khoảng đất cao, trước một khu rừng thông rậm rạp cùng với một số khách du lịch khác.Nghĩ vậy tôi không lo lắng vô lý nữa và thấy khoẻ khoắn trong người.Có đêm tôi đi đi lại lại trong phòng hằng giờ và muốn nhảy qua cửa sổ cho rồi đời".Tôi cầu khẩn Ngài dắt dẫn, soi đường cho tôi qua khỏi cơn thất vọng tối tăm, dầy đặc và lạnh lùng bao phủ tôi.Năm 1942, ông đang ở Trung Hoa khi quân Nhật chiếm Thượng Hải.