Khi tôi nhớ đến tiếng cười của cháu, tôi như nghe thấy lời ca trong bài hát của Tom Paxton:Không có gì đáng ngạc nhiên, những ai có thói quen muốn kiểm soát hành vi và tính cách của con cái thì cũng có vấn đề với chồng hoặc vợ họ.Người ta phải chịu đựng những điều lặp đi lặp lại nhàm chán, những công việc mà họ ghét, những mối quan hệ không thoả mãn, tất cả chỉ để làm tròn sự mong đợi mà họ có đối với bản thân họ.Họ vừa đi một chuyến du lịch và cô vợ bị mất ví và thẻ tín dụng.Tuy nhiên, tôi có thể ngồi cùng họ trong khi họ đi tìm giải pháp.Nếu họ ít kiểm soát trong công việc thì họ phải trả giá bằng sự kém hiệu quả.Trong thế giới chúng ta đã xảy ra những điều không thể nào tưởng tượng nổi như vậy đấy.Nhiều sự không chung thuỷ chính là đỉnh cao của những cuộc hôn nhân bất hạnh nhưng lại đặt trên nền tảng của ảo ảnh này.Một ví dụ sinh động là nỗi sợ hãi lớn nhất rủa cha mẹ khi lâm vào cảnh con cái bị mẹ mìn bắt cóc.Đó chính là cái mà những người đến nhờ chúng tôi giúp đỡ mong muốn- sự thay đổi.