Ông thấy rằng họ có chỗ này đặc biệt nhất là lúc nào cũng cần được người khác khen, khuyến khích và chú trọng tới họ, cả trong những tật lố lăng nhất của họ.Khi ra đi, con quay lại và chào cha: "Thưa cha, con đi!".Tại sao? Tại họ nghĩ tới họ, tới cái mà họ đương tìm kiếm.Người đó, cũng không xa lạ gì với bạn.Nhưng Tổng thống Wilson nhất quyết gắng sức làm cho kỳ được.Cô thứ nhì, trái lại, làm bộ như không thấy những lỗi lầm của tôi mà không ngớt khen những tiến bộ của tôi.Ngoài ra, không có cách nào khác.Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?.Vậy mà biết bao người không chịu làm theo như vậy! Người ta tưởng rằng làm cho kẻ khác nổi giận lên là sự quan trọng của người ta tăng lên.Tôi bảo: "Này, anh Emile.
