Thật rất khó mà nén sầu tủi, nhưng tôi tự nhủ rằng: "Sự đã xảy ra vậy, còn than tiếc chỗ sữa đổ làm quái gì! Đừng nên để "cú quai hàm" đó bắt ta đo ván chớ".Đã lâu rồi, tôi đọc một cuốn sách của James Lane Allen.400 bức thư và kiếm sách cùng máy thâu thanh tặng cho hàng ngàn người tàn tật để họ được vui vẻ.Phương pháp đó là một trong những thuật khéo nhất mà tôi được biết, để giải quyết những vấn đề rắc rối.Bạn muốn tôi kể vài thí dụ đặc biệt ư?Một khoa học mới nhất, khoa tinh thần bệnh học bây giờ cũng dạy những điều Chúa Giê Su đã dạy.Nếu con ta bạc bẽo thì lỗi về ai? Có lẽ về ta.Hôm đó mưa lạnh mà tôi thấy trời rất đẹp.31 năm không thấy mặt nó một lần.Ông giải thích rằng qua thời kỳ đau khổ, ông trấn tĩnh tinh thần và bắt đầu sống trong một thế giới mới.
