Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau.Tiếp theo thì còn tùy.Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế.Cạch! Rất thích cái cảm giác đi một quãng dài rồi dừng xe lại, gạt chân chống, tắt chìa khóa điện.Nhưng họ không cũ lắm.Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt.Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác.Cậu em người quen ấy đến đó thường xuyên.Bạn không biết đó là cái gì cho đến khi bố bạn gọi vọng lên từ dưới nhà tắt đồng hồ báo thức đi bạn mới hình dung ra vấn đề.
