Bác ta không tin đâu.Rồi đến nằm bên nàng.Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc.Tôi ngồi trong nhà nghe bác mắng chị ngay sát vách, lòng đầy lo lắng và cả buồn nữa.Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng.Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính.Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào.Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia.Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.Có thể tạm gọi là giấc mơ đa tầng.
