Thực ra, không có gì đặc biệt về những đứa trẻ này cả - chúng chỉ ngẫu nhiên được chọn.Chúng ta hãy bắt đầu với một thí nghiệm khác thường.Phần trước tôi đã nhắc tới cô Marilyn không may.Tôi chỉ nhặt một món đồ ở ghế hành khách, thì chiếc xe chệch khỏi con đường và lủi vào bức tường.ở đây không phải là cố phát triển những linh cảm trong khi thiền định.Sau thời gian cô đơn.như lúc trước chắc tôi sẽ lao ra khỏi cửa hàng với tâm trạng chán nản, đâu khổ khôn nguôi, và có lẽ sẽ không đi khiêu vũ nữa.Ngoài ra, cô cũng hay phóng đại ảnh hưởng của vận rủi bằng sự so sánh mình với người có vẻ may mắn hơn mình.bạn trễ một cuộc hẹn công việc quan trọng, nhưng thế vẫn còn hơn là bạn quên khuấy nó luôn.Cho dù bạn quyết định làm gì, ít nhất bạn cũng lắng nghe tiếng nói bên trong mình cái đã.
