500 dặm mà không thấy bệnh khác chút chi, phải không? Ba biết vậy vì chính con làm cho con sinh bệnh.Làm gì bây giờ? Đi ngả nào đây? Tôi mê mẩn hàng tuần như vậy.Kaltenborn, nhà phê bình tin tức nổi danh trêen đài phát thanh, cũng đã có lần phải áp dụng phương sách đó.Phương thuốc ấy dường như giản dị quá, nhưng nó trị được tận căn chứng bệnh.Chẳng hạn, mua một ngôi nhà ở ngoại ô, vì theo họ, đâu có tốn hơn là mướn phố? Rồi tậu xe hơi, sắm đồ đạc, quần áo mới.Rồi một đêm sau, bỗng dưng tôi mở cuốn "Quẳng gánh lo đi và vui sống" mà người ta đã phát cho tôi trong khi theo lớp giảng của ông Carnegie về thuật nói trước công chúng.Suốt đời ông ta không bao giờ được ngủ trọn đêm!Nếu bỏ phòng của tôi ở hội Thanh niên theo Thiên Chúa Giáo mà đi chắc bị bắt và bị đem bắn liền.Điểm tâm xong, ông lại đi ngủ chừng một tiếng.Boh Hope cũng đã qua con đường ấy: bảy năm vừa ca vừa hát, mà ông thất bại mãi cho tới khi bắt đầu biết khôn theo tài năng của mình.