Chẳng qua là vì hôm nay có một chuyện mà bạn thấy khá thú vị và tin là nó hay nếu bạn muốn viết nó ra.Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên.Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ.Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn.Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm.Không, phải giữ sức khỏe.Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy.8 giờ dậy thì cái ngực lại rát.Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa.Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy.