Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử.Dĩ nhiên những nữ kỹ thuật viên đầu tiên này cũng trải qua trường học của IBM ở Endicotte.Cách tiếp cận như thế này, cho phép chúng ta mời Tom và Gerstner vào cuộc đối thoại với nhà công nghiệp tiên phong Watson.Một năm sau khi Watson qua đời, tức năm 1957, tinh thần của Watson thể hiện ngay trong quyết định của con trai.Mười năm sau, khi công cuộc tái thiết và hợp nhất CTR thành công vượt bậc, Watson nhìn biểu tượng bay bướm của công ty và ông thấy rằng nó vẫn còn hợp thời nhưng nó không thể hiện được lòng mong muốn của ông về một tổ chức vinh quang.Nhà nghiên cứu và tư vấn thương hiệu này xếp IBM vào loại thương hiệu giải pháp, song người ta có thể cảm nhận được rằng đó là đại diện của loại thương hiệu hoài bãomà dấu hiệu của nó là nỗ lực chinh phục các đỉnh cao.Điều quan trọng là Gerstner đã giữ tinh thần của Watson.Trong tự truyện của mình, Tom đã mô tả mười năm làm việc với cha là quãng thời gian dày đặc những cuộc xung đột.Phương cách của Watson là các phiếu ghi số liệu của Lake chỉ dùng được với máy của IBM một cách tư duy quen thuộc của những năm đầu thế kỷ XX.Đó chính là yêu cầu luôn luôn học hỏi mà Watson đã phát biểu.