Ngoài giấc ngủ sâu không mộng mị mà tôi đã đề cập, còn có một cánh cổng không chủ động khác dẫn vào cõi Bất thị hiện.Chúng có lẽ chỉ là những cảm giác mơ hồ nhưu thấy khó chịu, nặng nề, hay gò bó, loại cảm giác ở quãng giữa tình cảm và tri giác thể xác.Cho nên Ngài nói: “Trước khi Abraham từng hiện hữu, Ta đang hiện hữu”.Không ảo tưởng, không đau khổ, không xung đột, không thứ gì không phải thuộc về con người bạn, và không thứ gì không phải là tình yêu có thể tồn tại được trong đó.Điều này có nghĩa là hạnh phúc và bất hạnh của bạn thực ra chỉ là một.Nó sẽ thay đổi, biến mất đi, hay không còn làm cho bạn thấy hài lòng nữa.Chỉ quan sát chúng thôi cũng là một cách thiền định.Niềm tin có thể làm cho bạn thấy dễ chịu, thấy được an ủi.Sự lạm dụng này làm nảy sinh sự xác tín, sự cả quyết, và các ảo tưởng vị ngã thật lố bịch, như người ta thường nói: “Thượng đế của tôi hoặc của chúng tôi là vị Thượng đế duy nhất chân thật, còn Thượng để của các bạn là giả hiệu, là sai lầm”, hoặc như phát biểu nổi tiếng của Nietzche: “Thượng để đã chết” chẳng hạn.Chỉ có ánh sáng mới nhận ra ánh sáng.
