Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt.Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ.Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.Có bon chen bẩn, ác.Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về…Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo:Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật.Cháu thấy bác tội lắm.Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật.