Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau.- Ồ, tôi không có ý làm cho cậu bực mình hay coi nhẹ những gì cậu đạt được.Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời:Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc.Sid đứng bất động chứng kiến cảnh tượng vô thường, ngắm nhìn sự may mắn cho chính chàng tạo ra.Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối.Họ xứng đáng cần nó hơn tôi.- Cây ba lá thì có thể mọc được trên đất có đá.Tôi đã làm việc say mê với tất cả tâm huyết để có được ngày hôm nay và tôi tự hào với những gì mình đã đạt được.Giờ anh có nên tiếp tục ở lại nữa hay không? Ý nghĩ bỏ cuộc bắt đầu nhen nhúm trong đầu Nott.