Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Muốn được công bình, tôi phải nhận rằng ông ta phí rất ít thời gian trước khi đi làm lúc 9 giờ 10 phút.Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.Nhưng tôi chưa bao giờ thấy một bài tuỳ bút chỉ cách sống 24 giờ một ngày.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Báo sản xuất rất mau là để cho mình đọc mau.Bạn sẽ thấy kết quả.Người ta phàn nàn thiếu năng lực tập trung tư tưởng, không ngờ rằng năng lực đó có thể luyện được.Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn.
