Đầu thập niên 1980, Hishuddin Rais sang châu u và tìm cách thi vào một trường điện ảnh Bỉ có uy tín .Thậm chí ta có thể nói nó quá bất công và tự hỏi mình tại sao lại thế.Chỉ cần đạt được cái mình muốn, ta không quan tâm đến việc mình đã làm hại bao nhiêu mạng sống dọc đường.Mặc dù xuất thân trong một gia đình hoàng tộc, ông được sinh ra trong một ngôi làng nhỏ bé, nơi những túp lều tranh không có nước để sunh hoạt và không có cả điện.Từ đó về sau, “cậu bé thị trưởng” dồn hết tâm trí vào cuộc vận động tranh cử Tổng thống.Ngoài những vấn đề thực sự này ra thì có một loạt các vấn đề mà ta không thể giải quyết được.Ta muốn con cái ngoan ngoãn mà chẳng thèm quan tâm để ý đến bản thâm mình cư sử với cha mẹ như thế nào.Liệu bạn có trở thành “một ai đó” thay vì nói về “những ai đó” không ?Dương như, phương châm ngày nay của chúng ta là “ Hối hả, Lo lắng, An táng”.Lúc đến lượt tôi nói, đầu tôi tự dưng TRỐNG RỖNG! Và đúng là tôi đã cảm thấy hai đầu gối mình run lên! Tôi không thể nhớ nổi hôm đó tôi đã lầm bầm những gì.