Tôi từ giã mái trường cấp III.Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi.Bác bắn đại bác từ thành trì của bác tới chỉ nghe tiếng nổ chứ không tới.Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất.Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.Chị út là người bạn học lớp một với tôi.Và một số lí do khác…Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác.Ở đây, sự bắt buộc của bác cũng tốt, cố điều độ dần đi.
