Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp.Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp.Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi.- Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra.Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú.Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?Chuyện này chả cần thanh minh làm gì.Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy.Bác cũng bị đau chân.- Sẩm tối rồi còn say nắng nỗi gì.
