Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi.Mẹ bảo: Sao? Tôi cười: Bệnh viện tâm thần ấy.Nhưng bạn muốn về ngay.Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết.Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ.Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài.Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi.Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi.Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn.Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn.
