Làm được như vậy chúng ta đã đi vào con đường chính mà giải quyết được hết thảy những nỗi khó khăn.Các bạn nhớ trong câu kinh đó chỉ xin cơm cho đủ ngày một thôi, chứ không phàn nàn về cơm ôi mà hôm qua đã phải nuốt đâu nhé.Tôi biết có nhiều người bảo Tôn giáo dành riêng cho đàn bà, con nít và thầy tu.Đừng lo trước về tương lai."Bệnh u uất tựa như một thoái oán hờn dai dẳng, chủ ý để được người xung quanh luôn luôn thương hại săn sóc tới mình.Do sự giúp đỡ người và do tình thương, tôi đã thắng ư tư và thói than thân trách phận.Nó giản dị vô cùng và ai cũng áp dụng được.Nhưng ông con nhất định làm theo ý mình và khoác chiếc áo xanh dính đầy dầu mỡ.Nếu được như anh, mất gì tôi cũng chịu.Ông hiểu trong số các bà đó chẳng bà nào muốn bệnh cả, và nếu họ có thể dễ dàng quên được những bệnh của họ thì họ đã làm rồi, há còn đến xin ông khám nghiệm? Vậy phải làm thế nào?
