Khi Thế vận hội mùa đông năm 1994 đang diễn ra, đi đâu người ta cũng xôn xao bàn tán về cặp vận động viên Tonya Harding-Nancy Kerrigan.Không cần phải nạt nộ hay quở trách họ, hãy để cái đồng hồ làm việc đó thay bạn.Ngay lập tức, Sam tạo được sự thân thiện bởi câu chuyện này như một dải keo dán anh vào khán giả.Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30.Đặc biệt, Bob rất ghét cái cách đi đến thỏa thuận bằng những lời đe dọa, chẳng hạn như là: Nếu các ông không chấp nhận những điều chúng tôi muốn, chúng tôi sẽ cho các ông biết tay!.Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy.Tôi dám đánh cược bạn sẽ nói rằng: Cái gã khù khờ này mà là Larry King ư?!.Tôi ra hiệu cho nhân viên phòng điều khiển chuẩn bị phát sóng chương trình, và nói vào micro trên bàn: Mở tín hiệu.Giờ đây người ta có lời khuyến cáo rằng nên thận trọng với lời khen của bạn.Thậm chí nó còn phá vỡ những ấn tượng tốt đẹp mà trước đó bạn đã cố công tạo dựng.
