Không gì tự nhiên sinh ra.Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình.Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng.Những thứ đáng ghét nhất.Tôi không rõ đêm nay có vỡ giấc và người nhẹ bẫng nữa không.Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt.Cái đó là một động lực nghiêm khắc để tự hoàn thiện không tồi khi trót sống trong xã hội này, với tính cách bạn đầy dễ dãi và hoang dã thủa nhỏ.Q của lí trí không tự an ủi được.Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế.