Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ.Và đem năng lực của ta đi xa hơn.Nói hay hoặc đúng không mà thôi.Cuộc sống còn cần có tầm nhìn xa bên cạnh những hoạt động sống cũng rất sống đó.Chơi là tất cả mà chẳng là gì cả.Cũng chẳng nhớ được nhiều.Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm.Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết.Mẹ tôi đi về phía bên kia.