Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được.Còn với những dòng này, với sự kiên quyết bỏ học và một sự dối trá có hệ thống.Và bác thường là người chiến thắng và đạt được mục tiêu.Phải vượt qua các giới hạn chứ! Ờ, vượt, nhưng dồn sức cho cái này thì làm sao vượt được cái kia.Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.Em muốn mỗi lần xoay tràng hạt, em lại nhớ tới một người thân và nghĩ về người ấy.Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế.Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành.