Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy.Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu.Một điều rất hệ trọng.Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ.Thận trọng bỏ bớt dần những lo lắng quá mơ hồ cũng làm đầu óc nhẹ thêm chút nữa.Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo.Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều.Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai.Tua nhanh thôi, mệt rồi.
