Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào.Và chưa thấy phải thay đổi.Và thế là phải giáo dục, răn đe ngay từ trong trứng nước.Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy.Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú.Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết.Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn.Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác.Sao lại xé sách hở con.Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà.