Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh.Nhà văn vội áp trán vào miệng nàng.Vẫn chứng nào tật nấy.Một người đàn bà không đẹp mà đẹp.Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên.Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng.Chứ không phải hắn leo lên giời.Kẻ bất tài sẽ khóc lóc, than thở.Và khuôn mặt dường không cảm xúc.Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.