Hôm thì tôi nháy ông cậu: Nó đang trên đường về hoặc không biết nó đi đâu.Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn.Nhưng tao, à tớ, à không, tao cũng đang chơi.Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày.Nghĩ đến một viễn cảnh xin lỗi và trả góp.Cũng không được đọc truyện nữa.Ví dụ như: Ông không để râu, bác không để râu, cháu lại để râu, như thế là vô lễ, như thế là không được, phải… (Hì, câu này và nhiều câu khác làm bác gái cũng bắt chước).Nếu thế thì kiểu Ngộ đó thực chất chỉ là những rung động yếu ớt.Chim vẫn hót, một số có lẽ ngủ trưa.Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào…