Và họ nhìn bạn thương hại: Đừng mơ.Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm.Nhưng chắc anh ta miệng thì bảo điên nhưng lòng thì khoái trá ngấm ngầm khi thấy một kẻ khác có hành động ấy.Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng.Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.À, trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.Nó khờ nên nó chưa khai thác được mình.Ở đây là lớp học, ở đây là bệnh viện, ở đây là đường phố.Được nói chuyện, được trao đổi.Lúc này họ lại tưởng tôi đùa.
