Tôi kể cho mọi người nghe những lần đi chơi với cha.Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói, và lại nói rất thành công nữa chứ.Ông bà Andrew trước đây sống ở Ý, sinh ra từ đầu thế kỷ 20 thời mà phương tiện đi lại còn là những cỗ xe ngựa.Họ trả lời các câu hỏi một cách hết sức mơ hồ, dường như chẳng đề cập đến một ý tưởng nào cụ thể.Ở những nơi này bạn có thể trò chuyện với mọi người một cách thoải mái nhất, dù cho bạn có quen thân với họ hay không.Đừng quên ghi âm giọng nói của chính mình.Đến ngày nay thì cuộc trao đổi của họ quả đã trở nên bình thường rồi đấy.Không, anh ấy đã đúng dậy được… Chúng tôi không biết anh ấy là ai…Marshalll đá sập cách cửa cái rầm, hộc tốc lao vào phòng thu với đôi chân trần, và quát lên với tôi vỏn vẹn chỉ có năm từ.Giả sử là khán giả của họ, bạn sẽ nghĩ gì?
