Sao lại xé sách hở con.Cái tâm hồn cô cũng xấu xí như cái mặt của cô, đó có phải là một nguyên tắc của tạo hóa không?.Có gì để thanh minh.Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó.Bởi chúng còn huỷ hoại khiếp hơn cả âm thanh.Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.Và như thế, dễ chả hay gì nữa.Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn.Nhưng chuyện sẽ hay đấy, đâu chỉ có dở òm như đoạn vớ vẩn này.Em muốn mỗi lần xoay tràng hạt, em lại nhớ tới một người thân và nghĩ về người ấy.