Nếu bạn cứ chiều lòng họ, chả mấy chốc mà bạn giống họ như rập khuôn.Mà bác thì dùng toàn công thức.Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố.Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Chuyển sang máy mát xa.Dù sao tôi vẫn không thể không e dè dư luận.Xem bóng đá thì ngơ ngác và ngây thơ đầy tính đáng yêu như dân quê ta sang Mỹ.Nhưng nó không còn ở đó.