Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa.Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu.Thi thoảng con mèo dỏng tai lên và: Ngheo! Nó đáp.Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy.Chia luôn thành hai phe ẩu đả.Con không nói thì làm sao mẹ biết.Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200.Cả ham muốn làm cho độc giả trở nên thông minh hơn để hiểu nhau và cùng người viết thúc đẩy nhu cầu sáng tạo trong nhau.Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.
