Từ hai năm, tôi làm chủ một ngôi nhà hàng tạp hoá nhỏ, nhưng sự buôn bán không được phát đạt.Hồi đó, ông cố làm sao để tỏ ra hoàn toàn đối với mỗi nhân viên làm việc dưới quyền ông.Nó làm cho họ già đi, tính tình hoá chua cay.Thì ra đã quên tắt máy thâu thanh ở bếp.Tôi rán suy nghĩ tìm một giải pháp.Bà xin nhà ngân hàng một tập chi phiếu, cho đứa con gái chín tuổi của bà."Câu chuyện xảy ra trong đại chiến thứ nhất.Ông phải tính trước, với hai cắc mỗi ngày, ông phải tiêu những gì? Như vậy, có khi nào ông tự hỏi tiền đi đâu mất không? Không, ông đã biết rồi mà.Về sau chàng lại được Anh hoàng phong tước và khi mất người ta viết hai cuốn sách dày 1.Đọc đến đây, bạn cũng thử tự đặt câu hỏi xem? Rất có thể bạn sẽ khám phá ra rằng chính bạn cũng nhiều khi lo lắng vì những lý do thậm chi vô lý.