Thế thì là thiên tài thế nào được.Bắt đầu khó nghĩ đây.Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi.Nhưng bạn vừa tập thể dục vừa lo quên béng mất chúng.Cũng có cớ để thôi viết.Dù nó không được kể một cách hấp dẫn thì nó cũng có cái gì đó mơi mới.Bạn nhận ra viết những gì cho bình dân, để cụ thể và hấp dẫn (cả những người có nhận thức cao) còn khó hơn cái khác nhiều.Chiều cháu mới về, em bảo cháu nằm sấp xuống, hỏi tại sao đi đâu không xin phép.Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.Danh tiếng ta cũng đã có một tí tẹo.
