Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy.Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn.Mẹ, tôi và một người quen.Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn…Và họ chỉ tìm và so sánh những gì phản chiếu chính họ.Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó.Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy.Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết.Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời.Không biết nên viết tôi mới 21 tuổi thôi à hay đã 21 tuổi rồi ư.
