Kể từ đó, tôi quyết định sẽ sống cùng với các con tôi.Như Edward Albee viết trong vở kịch Câu chuyện sở thú, … khi cần thiết, chúng ta cũng nên đi một đoạn đường dài để sau đó, quay trở lại và nhận ra đâu là con đường ngắn hơn mà mình đang tìm.Ngày nay, chúng ta chỉ nghĩ đến bản thân mình, chỉ lo cho những vấn đề của riêng mình mà quên mất việc thể hiện sự quan tâm, chia sẻ đén những người xung quanh điểu mà trước nay vẫn được xem là bình thường.Trong hàng trăm cuốn sổ tay chứa đầy những phương trình, công thức khoa học, ông thêm vào đó không gì ngoài những câu chuyện cười.Do chúng tôi dạy cùng một bộ môn và cùng một nhóm chuyên môn nên chúng tôi gặp nhau hàng ngày.Họ chưa nhận ra điều gì là chính yếu cho cuộc sống của mình.Tôi cũng muốn sinh viên của tôi học cách tự khẳng định mình để có khả năng nhìn ra những đặc tính và thói quen tích cực của mình.Ngay lập tức, tôi nhận được lời phàn nàn về điều mình vừa đưa ra bởi vì hầu như các sinh viên đều nghĩ rằng họ không thể vượt qua được thử thách đó.Nói cách khác, mọi hành động của chúng ta đều có động cơ, có lý do.Những quy luật đó cũng chẳng có gì là mới merhay bí ẩn cả.