James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà.James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?".Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn.Và chính cậu là người sẽ làm điều đó.Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.
