Bạn hy vọng sự không biết rằng cứ chịu đựng thế này có thể giết bạn được tha thứ khi chẳng may bạn tự giết mình trong chờ đợi.Không trình bầy nữa.Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường.Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi.Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình.Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác.Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn.Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo.Cô giúp việc này mới đến nên thường nhầm lẫn.Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.