Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới.Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất.Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả.Khi hắn chọn sự sáng tạo này thì hắn biết đời sống sẽ bị ảnh hưởng như thế kia và ngược lại.Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có.Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường.Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con.Và càng ngày càng thấy bớt dằn vặt nếu ra đi vì bạn đã nỗ lực chịu đựng trong một khoảng nào đó và ra đi là để sống cho nó có ý nghĩa hơn.Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.