Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn.Em có thương mẹ không? Đang ăn, ngước nhìn chị, cười méo mó: Không biết.Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn.Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này.Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo.Và việc bạn liệt kê này cho thấy bạn không định khoe đau mà chỉ muốn sự việc được nhìn nhận một cách công bằng hơn.Thế là cứ nằm cho ý nghĩ tràn lên, dâng ngập người.Bạn đang đóng vai một chân phục vụ và bạn sẽ hoàn thành nó trọn vẹn.Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.
