Đời sống họ không cần những sự kinh động.Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.Hắn chỉ không có thời giờ làm tuốt tuồn tuột.Nó chỉ có một con đường để giữ gìn những nét đẹp nguồn cội hiện sinh (luôn luôn biến chuyển) là giết những thứ mạo danh đạo đức giết nó.Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.Êm dịu và hoang vắng.Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi.Thế đã là tốt lắm rồi.Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian.