Âm thanh lắng hẳn đi.Với bác gái, tôi không dám im lặng khi bác hỏi.Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng.Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu.Và sự vất vả, bệnh tật của họ nữa.Trẻ con hay người lớn.Chả nghĩ nhiều cho ai được.Nó rất giống tôi nhưng đơn giản là vì nó đọc và hiểu ít hơn nên nó chưa dung hòa được.Nhưng bác ta không tin.Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn.