Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy.- Cậu nghe đây, tôi chẳng hưởng một gia tài nào cả, nhưng tôi đã được thừa hưởng một điều còn quý giá hơn từ ông nội của mình.Đột nhiên một giọng nói vang lên phía sau khiến Nott giật mình đứng bật dậy.Vào buổi sáng thứ sáu, Nott vẫn buồn bã lang thang trong khu rừng già.Đây đã là cư dân thứ ba trong khu rừng này nói rằng may mắn không ở bên cạnh anh - mà toàn là những người rất đáng tin cậy.- Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó.Nott vô cùng tức giận.Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc.- Thật ra, cái địa điểm mà con đã chọn không có ý nghĩa gì đặc biệt ở đây cả.Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn.