Đoạn ông bảo chúng tôi lại gần và nói: "Ngó cho kỹ, vì tôi nhớ cái bài học này suốt đời.Người đó hỏi mua thử hai ổ.Đêm ấy tôi đi trên đường ở Miami tới một nhà thờ đương làm lễ.Theo tôi nhà sản xuất thuốc đó chưa thành công bằng nửa thân phụ tôi, một nông phu ở Missouri, mất hồi 98 tuổi, gia sản không có tới một đồng.Thiệt lạ lùng! Gặp một hoàn cảnh nào, nếu đã phải nhận nó, thì ta nhận một cách dễ dàng, mau mắn; chúng ta tự thay đổi tánh tình để thích hợp với hoàn cảnh ấy rồi quên hẳn nó đi.Phần đông lo lắng "không phải là tại thiếu tiền mà tại không biết cách tri túc".Như vậy thì có nỗi lo lắng về tiền bạc nào mà họ không thắng nổi?Nhưng họ không thèm dùng phương thuốc đó.Riêng tôi luôn luôn cho họ phương thuốc đầu tiên này: "Nếu ông không muốn làm việc thì đừng tự bắt buộc phải làm nó".Ông nói thế, rồi nhếch mép cười, một cái cười hớn hở, đầy nhân hậu.