Tôi đã nhiều lần thoáng trải nghiệm tình trạng thoát khỏi sự khống chế của tâm trí và thời gian như ông đã miêu tả, nhưng quá khứ và tương lai thật vô cùng mạnh mẽ khiến tôi không sao xua đuổi chúng lâu được.Nhưng nếu không đối mặt với nó, nếu không đem ánh sáng ý thức chiểu rọi vào đau khổ, bạn sẽ bị buộc phải hồi sinh nỗi đau ấy hết lần này đến lần khác.Đối mặt với đau khổ sâu sắc, cho phép nó hiện hành, và tập trung chú ý vào diễn biến của nó chính là tỉnh thức tiến vào cái chết.Bên trong nó chứa đựng sức mạnh vĩ đại.Bạn không thể tìm thấy bản thân bằng cách tiến sâu vào quá khứ.Tôi không thích khái niệm ấy, bởi vì nghe có hơi hám định mệnh.Đừng bao giờ nhân cách hóa Thiên Chúa.Đối với tôi điều này giống như sự phủ nhận và tự lừa dối vậy.Khá phổ biến là các phương tiễn để đạt đến cứu cánh đấy luôn luôn vẫn là nô dịch, hành hạ, tra tấn, và giết chóc trong hiện tại.Hãy làm cho cái Bây giờ là trọng tâm hàng đầu trong cuộc đời bạn.
