Nhưng xin đừng, trừ phi bạn muốn đọc để tiêu khiển.Vì sông mổi giây một thay đổi mà người tắm trên khúc sông đocũng vậy.Nói một cách khác, chúng ta cần chú ý đến nỗi khó khăn song đừng lo lắng.Ông thường lo sợ không sống được tới sáng hôm sau.Hết thảy chúng ta đều mơ mộng những vườn hồng diễm ảo ở chân trời thăm thẳm mà không chịu thưởng thức những bông hoa nở kề ngay bên cửa sổ.Và tôi tìm thấy một điều làm tôi ngạc nhiên vô cùng là 70% những khách tôi mời được, đều nhận lời ngay từ đầu tôi lại thăm.Bọn đó lưng dài vai rộng, nhưng không biết chút gì về các chất nổ hết.Bà nói với bạn tôi: "Trước kia, tôi đã quá lo lắng về chuyện gia đình, lắm khi muốn chết cho xong.Một khoa học mới nhất, khoa tinh thần bệnh học bây giờ cũng dạy những điều Chúa Giê Su đã dạy.Tôi chỉ còn một cánh tay, mặt thì miếng trái phá xén một bên, thế mà anh có thấy tôi than không? Nếu anh chẳng nghĩ lại mà bỏ tánh gắt gỏng bực tức, thì không những cửa hàng anh sẽ lụi bại, sức khoẻ, hạnh phúc gia đình anh sẽ tan nát mà rồi anh lại đến mất hết bạn bè".
