Cậu thôi học từ hồi mười ba tuổi, phải làm công cho một công ty nọ.Nhưng bạn luống cuống vô ích vì không thể thay đổi ý kiến người khác.Một nhà chính trị trước nhất phải nhớ tên những cử tri.Có lẽ độc giả tự nhủ rằng có nhiều chỗ bà phàn nàn cũng đáng.Họ thấy các em đốt lửa, cũng bắt chước đốt và khi đi thì quên không dập.Được 2 năm, chịu không nổi, rồi một buổi sáng, không điểm tâm, bỏ nhà ra đi, cuốc bộ trên 20 cây số về thăm bà mẹ làm quản gia cho một chủ điền.Ông này điều tra về những khách hàng ương ngạnh đó, thì thấy từ trước tới nay họ trả sòng phẳng lắm.Vậy chúng ta cùng xét lại xem sao nhé?".Phải làm ngược lại như vậy mới được.Vậy thì tại sao lại còn dựng thêm những trở ngại nữa? Tại sao tự mua lấy cái bất lợi cho mình vậy?
